Năm 2011, một tòa án ở châu Âu đã ra phán quyết 64 trận tại World Cup, cũng như 31 trận tại Euro là một phần quan trọng trong danh sách các sự kiện thể thao "được bảo hộ" tại Vương quốc Anh và sẽ được quyền phát sóng miễn phí. Điều đó đồng nghĩa với việc bản quyền truyền hình của 2 giải đấu này không thể bán độc quyền cho các hãng truyền hình trả tiền. FIFA và UEFA sau đó đã cùng kháng cáo lên Tòa án tối cao của liên minh châu Âu (EU). Lập luận mà FIFA đưa ra là có hàng chục trận đấu không có sự hiện diện của các đội bóng thuộc Vương quốc Anh nên những trận cầu đó không được phép phát sóng miễn phí tại Anh, Scotland, Wales và Bắc Ai-len. Hai cơ quan quyền lực của bóng đá thế giới còn cho rằng, hệ thống ngày nay đang can thiệp quá sâu vào các sự kiện do 2 tổ chức này thực hành. Điều đó khiến cho giá bán bản quyền của các sự kiện của FIFA và UEFA không thể đạt được mức giá trên thị trường. Sau khi coi xét lập luận của các bên, ngày 18/7, Tòa án vô thượng châu Âu đã chính thức tuyên phạt sẽ giữ nguyên phán quyết trước đó vào năm 2011. Với kết luận trên, ở Vương quốc Anh và Bỉ, các trận đấu ở World Cup và Euro đều sẽ được truyền trực tiếp trên kênh truyền hình phổ biến thay vì ưng chuẩn kênh truyền hình trả tiền. Dù vậy, Tòa án tối cao châu Âu cũng tỏ ra thông cảm với FIFA và UEFA khi cho rằng phán quyết trước đó đã có sai sót khi không vạch ra ranh giới giữa những sự kiện lớn thu hút nhiều khán giả (như trận chung kết World Cup) với những trận cầu ở vòng bảng có sự tham dự của các đội nhỏ. Tòa án vô thượng EU đưa ra gợi ý rằng trong tương lai, FIFA và UEFA nếu muốn tối đa hóa lợi nhuận thương nghiệp thì nên chia các trận đấu thành các gói khác nhau để bán cho kênh truyền hình, thay vì bán cả giải đấu như cách vẫn hay làm. Phán quyết có đoạn: “Những giải đấu trên phải được coi như dạng sự kiện mà về mặt nguyên tắc, các trận đấu phải được phân định, hoặc tách thành các vòng khác nhau chứ không nhất định là trận nào cũng được coi là sự kiện lớn”.
|